Thông qua cánh cửa phòng khép hờ... cùng những tiến rên rỉ, thở dốc ái muội... người mà tôi hàng đêm mong nhớ đang nằm dưới thân một tên đàn ông khác!
Cả trời đất như đổ sập trước mặt tôi... Tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, hệ thần kinh trung ương gần như bị tê liệt... Cơ thể tôi cứ cứng đờ nhìn chết trân vào hai con người bận nhiệt tình "đánh vần", dường như họ không biết hoặc cố tình không biết tới sự xuất hiện của người thứ ba là tôi.
Quá kinh tởm, dạ dày tôi cuộn trào từng cơn. Cuối cùng không nhịn được, tôi vội ôm miệng chạy đi tìm thùng rác và nôn ọe vào đấy. Bao nhiêu đồ ăn thức uống tôi ăn ở trên máy bay đã bị tống khứ hết ra ngoài theo cách này.
Lau chùi mồm miệng cho thật sạch sẽ, thứ tôi cần nhất bây giờ chính là bình tĩnh.
Bình tĩnh suy xét lại xem lý do vì sao Cẩm Khê thay đổi nhiều như vậy? Cô ấy rất cần tiền nên mới đi cặp với một đại gia đáng tuổi cha chú mình? Hay là bản chất của cô ấy là người như thế?
Chắc không đâu, tôi lắc đầu, thời gian bốn năm yêu nhau không thể là giả dối được.
Thế thì cô ấy là vì cái gì đây? Tôi muốn chính tai mình nghe cô ấy trả lời.
Một tiếng sau, Cẩm Khê cầm tay với ông chú già đó đi xuống cầu thang cũ kĩ và hoen gỉ. Nhìn thấy tôi, cô ấy giật mình vội núp sau lưng ông chú.
"Cháu chào chú Hải!" Tôi chủ động tiến tới chào hỏi trước.
"Vũ đấy à? Có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368511/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.