Chương 8:
Nếu chỉ vì tài sản Ôn gia thì quá là tầm thường rồi.
Trực giác mách bảo, đằng sau chuyện này có giấu một then chốt đủ để kéo hắn xuống c.h.ế.t.
Ta nén cảm giác buồn nôn, nói:
“Tâm trạng quả thật không tốt, nhưng không phải như Giang đại nhân đoán. Là do thu nhập của cửa hàng này sa sút, Thanh Dao thực sự rất đau lòng. Đại nhân nếu muốn dỗ ta, chi bằng mua vài món đi?”
Một tấm vải trăm lượng.
Mười tấm giảm hai phần.
Toàn là hàng tồn kho lâu năm.
Cuối cùng, Giang Phong Hạc tự moi sạch bạc trong người, rồi nghiến răng cười:
“Chừng này là đủ rồi chứ?.”
Ta nhìn chằm chằm vào ngọc quan trên đầu hắn:
“Đại nhân, đồ trên người ngài cũng có thể đem ra trừ vào đấy.”
Hắn cứ thế bị ta dụ dỗ.
Chỉ trong nửa khắc ngắn ngủi, công t.ử quyền quý trong kinh thành đã biến thành một kẻ không còn gì.
Giang Phong Hạc vẻ mặt tiêu điều, thông qua lan can nhìn xuống phố.
Trên đường, Mục Trực Tùng và Xuân Hoa quận chúa đang chọn mua đồ đạc.
Hắn như thấy được cứu tinh.
“Mục huynh, lô Nguyệt Hoa Cẩm mới ra rất hợp với quận chúa. Chỉ trăm lượng một tấm thôi, huynh sẽ không tiếc chút bạc lẽ đó chứ?”
Việc hắn thích nhất là đẩy sự việc đi xa.
Sau lưng Xuân Hoa quận chúa đã có không ít đồ.
Ban đầu nhìn thấy trên đó có biển hiệu Ôn gia, nàng vốn không định bước vào.
Nhưng sau khi liếc thấy ta, nàng ta liền đổi ý, sải bước đi thẳng vào.
“Không phải loại gấm vóc hạ tiện nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thanh-dao/5081862/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.