Chương 9:
Cho đến một ngày nọ, hắn bất ngờ nắm chặt lấy cổ tay ta.
Hắn nói:
“Thanh Dao, nhìn ngươi bận rộn trong ngoài, vì Mục Trực Tùng mà trừng phạt chính mình như thế, cửa hàng thì mở hết cái này đến cái khác, người thì gầy rộc đi… ta thật sự không nỡ.”
“Hắn không xứng với một nữ nhân tốt như ngươi. Ta chỉ cầu ngươi… nhìn ta một lần thôi.”
Buồn cười làm sao.
Ta trong bận rộn nhưng lại giàu đến chảy mỡ, ta mượn danh huyện chủ để làm việc, thâu tóm từng cửa hàng của đối thủ có ác ý cạnh tranh với ta.
Vậy mà hắn dám thương hại ta? Giang Phong Hạc buông lời cứng rắn:
“Ta nhất định sẽ chứng minh cho ngươi thấy lòng ta.”
Ngoài phố bắt đầu lan truyền lời đồn, nói rằng bát tự của ta khắc hắn.
Lời này cũng truyền tới tai phụ thân hắn.
Thế nhưng, ta đợi mãi vẫn không thấy Giang Phong Hạc bị đ.á.n.h gãy chân.
Ta liền hiểu ra cả Giang gia, không có ai là vô tội cả.
Chỉ là ta không ngờ, thủ đoạn của Giang Phong Hạc lại có thể hạ tiện đến mức đó.
Mấy ngày này là ngày giỗ của tiền Thái tử.
Hoàng đế rất yêu thương nhi t.ử này.
Hắn lớn lên tuấn tú, văn võ song toàn, hiền danh vang xa.
Để bảo đảm con đường kế thừa đại thống được thuận buồm xuôi gió của tiền Thái Tử, thậm chí có vài năm, bệ hạ còn thường xuyên ban t.h.u.ố.c tránh t.h.a.i cho hậu cung.
Chính vì vậy, sau khi Thái t.ử qua đời, triều đình rơi vào cảnh không có người kế vị.
…
Đối với chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thanh-dao/5081863/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.