Sáng hôm sau Nguyên Trạch đưa lão Tống đến bệnh viện nhận bệnh nhân, tôi không đi ở nhà chờ tin 2 người.
Mãi đến buổi trưa Nguyên Trạch gọi tôi thay đồ chuẩn bị, cậu sẽ về đón tôi rồi cùng nhau ra ăn trưa, còn úp mở có người muốn gặp tôi.
.....
nhà hàng Kinh Hoa
"Lạc Lạc"
cửa phòng vừa được mở ra, lập tức có 1 cô gái nhảy bổ vào ôm lấy tôi. Tôi ngạc nhiên đứng sựng người chưa hiểu vấn đề gì đã thấy thêm vài người khác đứng dậy chào đón tôi.
Là họ, hội bạn chung của Nguyên Trạch và tôi; gồm Phó Hân Ngữ công chúa nhỏ Phó gia, Cao Tử Quân tam thiếu gia Cao gia, Bành Thế Kiệt thái tử gia Bành thị.
"các cậu đều ở đây hết sao?"
"hay tin cậu đến Giang thành chơi bọn mình nhất định phải có mặt chứ"
Hân Ngữ vui mừng khi gặp lại tôi cũng không quên tố cáo Nguyên Trạch
"Lạc Lạc mình nói cậu biết, bọn mình thật ra có thể gặp nhau từ sáng rồi nhưng có kẻ nào đó nhất quyết không cho bọn mình đến sân bay đón cậu ... nên mới....."
"Chu Nguyên Trạch?"
"Lm"
"..."
tôi nhìn sang cậu liền tránh né đi vào bên trong, Thế Kiệt lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng do Hân Ngữ tạo ra
"vào đi"
"..."
Hân Ngữ tỏ ra khó ở với Nguyên Trạch nhưng lại niệm nở với tôi. Kéo tôi ngồi xuống bên cạnh mình, 2 tay cô ấy cứ ôm lấy tôi sợ tôi lại chạy đi mất
"đúng, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3649549/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.