10h00 sáng
Tối qua tôi lại ngủ trễ, sáng nay chính là ca phẫu thuật kia nhưng tôi không đi. Ở nhà ngủ bù đợi tin
Điện thoại tôi đặc ở phòng khách reo lên, tôi 1 tay cầm bánh mì 1 tay cầm ly sữa lão Tống chuẩn bị trước khi đi ăn rất là ngon miệng. Đưa tay ra nhấn nút nghe, là Nguyên Trạch
"mình nghe"
"cậu dậy chưa?"
"rồi, mình đang ăn sáng. Phẫu thuật thế nào rồi?"
"xảy ra chút vấn đề rồi"
"..."
Nguyên Trạch do dự không nói tiếp, im lặng 1 hồi... bỗng 1 giọng nói khác vang lên
"...."
"la anh"
tôi bất ngờ khi người nghe máy là lão Tổng, theo như tôi biết đáng lẽ ra bây giờ anh nên ở trong phòng phẫu thuật chứ
"lão Tống? xảy ra chuyện gì sao?"
"phải ...em nhóm máu AB đúng không?"
"ừm, đúng vậy"
"có thể đến bệnh viện 1 chuyến được không?"
"???"
"."
tôi suy nghĩ 1 lúc rồi trả lời
"được, thay đồ xong đến ngay"
...•
30 phút sau tôi đã có mặt tại sảnh bệnh viên Giang thành
vừa xuống xe taxi đã thấy Nguyên Trạch đứng đợi sẵn
"xảy ra chuyện gì vậy?"
"Lạc Lạc, mình..."
thấy cậu ngập ngừng không dám nói, tôi mạnh dạng phán đoán
"cần mình hiến máu?"
"sao cậu?"
"mình đâu phải đứa ngốc, vấn đề này sao có thể làm khó mình"
"vậy cậu"
tôi hào sảng vỗ vai câu lên tiếng
"đi thôi, mình ăn sáng rồi. Hiến bao nhiêu cũng được hết"
cậu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3649550/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.