Đoạn vượt chướng ngại này dài tận 100m, đúng là không phải dành cho người.
Đôi chân anh cứ như sinh gió, bay vèo vèo trên không trung, sức bật thật sự là đáng nể.
Thời gian không ngừng trôi qua, từng phút từng giây, Dương Triết không làm vì cũng có thể cảm nhận được cái mệt của bài kiểm tra này, mồ hôi bị nắng thiêu bốc hơi.
Hô.
Duyệt Tô Duệ nhìn người đã đi xa mà thở dài, thiệt mẹ nó không phải người.
Giản Hạo nhìn đồng hồ mà gật đầu, có khi lại vượt kỷ luật của cha mình rồi.
Đứng trước đoạn kiểm tra bò trườn, anh dừng lại một chút rồi nằm xuống trườn đi.
Đoạn bò trườn này nằm trước bùn đất, lớp bùn dày đủ để lấp đầy toàn thân anh, phía trên lại còn có gai nhọn tua tủa, có lúc sẽ đặc biệt chỉa thẳng xuống bùn, bon họ không phải chỉ cần trườn không là được, có lúc còn phải né đi những chỗ như vậy.
Bùn khiến con người ta hoặc động khó khăn, còn thêm mấy cái cạm bẫy nằm sát mặt bùn, chưa kể đoạn đường này cũng dài không kém đoạn vượt chướng ngại kia chút nào.
Lát nữa họ còn phải mang cái thân này đi chạy đường trường, đã nặng càng thêm nặng, không cần đeo thêm bất cứ ký lô nào cũng đủ cho người ta chịu không nổi.
Tốc độ của anh đã chậm lại, nhưng vẫn nhanh so với nhiều người khác đang trong giai đoạn vượt chướng ngại.
Trên sân chỉ toàn là tiếng hít thở ồ ồ của đám người cùng với cái nắng cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/3253430/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.