" Kỳ Nhiên"
Lưu Kỳ Nhiên nghe thấy có người gọi tên mình nhưng âm thanh này cô nghe thì đã đoán được là ai, nên vẫn thẳng bước chân.
Nhậm Gia Long thấy cô không quay lại thì vọt lên trước chặn đường.
" chó ngoan không cản đường"
Tâm tình đang vui vẻ cũng bị đánh bay, cô quyết định quay đầu không đi về lớp học nữa mà chuyển hướng đi thư viện.
" Kỳ Nhiên, em cũng phải cho anh được nói một lời chứ, nếu em vẫn khăng khăng như vậy anh không ngại cho cả trường đều biết đâu"
Nhậm Gia Long càng nói càng lớn tiếng, tỏ vẻ ủy khuất nhìn cô, trong lòng thì cười thầm.
Lưu Kỳ Nhiên là ai chứ, cô mà sợ cái trò này, mỗi ngày có biết bao tin đồn vô căn cứ xung quanh cô đâu, cô còn sợ cái chuyện mà hắn ta nói.
Cô chẳng bận tâm tiếp tục rời đi, đôi chân dài che giấu trong lớp quần jean bó chặt càng thêm mê người, đã có rất nhiều người chú ý đến cô vừa nghe lời kia của Nhậm Gia Long thì càng thêm hứng thú đứng lại hóng.
" Nhiên Nhiên, em cũng không thể hiểu lầm anh như vậy a, cô ấy chỉ là học muội lớp dưới, anh cũng chưa nói với cô ấy tiếng nào, em không thể chưa gì đã phán anh tội tử hình đi, Nhiên Nhiên"
Tiếng Nhiên Nhiên trong miệng hắn khiến cô nổi hết cả da gà lên, lông mao dựng đứng, cô xem như hiểu trong hồ lô của hắn bán cái muối gì.
Nhậm Gia Long càng nói càng tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/3253431/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.