Edit: Sel
Bạch Phù vừa vào cửa đã bị anh đảo khách thành chủ, còn tự nhiên rót cho mình một cốc nước rồi uống.
Cô không nhịn được, nhắc: “Đó là ly của tôi đấy.”
“Hôn cũng hôn nhiều lần rồi, hôn gián tiếp thì sợ gì chứ?”
Lông mày Tông Bách khẽ nhướng lên, mắt nhìn thẳng vào cô, môi lại nhấp xung quanh miệng ly như đang thị uy.
Rõ ràng động tác rất bình thường, nhưng khi anh làm lại trở nên cực kỳ sắc tình.
Bên tai Bạch Phù nóng lên, may mà đã được tóc che đi, trên mặt cô vẫn không chút gợn sóng: “Cậu cứ tự nhiên.”
Cô bỏ cặp sách xuống, đi đến phòng bếp chuẩn bị nấu cơm.
Mới vừa tròng tạp dề lên, anh đã dựa vào cửa kính vừa uống nước vừa hỏi: “Bạn học Bạch này, trưa nay chúng ta ăn gì thế?”
“Không có chúng ta, chỉ có tôi thôi.”
“Tốt xấu gì tôi cũng là khách mà.”
Làm gì có vị khách nào tự nhiên như ruồi giống anh chứ?
Nhưng vào lúc cho gạo vào nồi, cô vẫn cho nhiều hơn mọi ngày.
Rửa rau, xắt rau, nấu canh, lúc đang bận bịu cô cũng dành chút thời gian ghé mắt nhìn, phát hiện không thấy người kia đứng cạnh cửa nữa, chẳng lẽ đã về rồi?
Lúc này lại có tiếng chơi game truyền đến từ phòng khách.
“Đường ở giữa, đường ở giữa đấy…Kim Đạt, cậu ngây ra đấy làm gì? Nhanh lên nhanh lên…Ok ok, Kiệt Nhạc giỏi lắm.”
Bạch Phù:…Mừng hụt rồi.
Cô nấu cơm rất nhanh, mới nửa tiếng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491528/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.