Edit: Qin
Ghế của hai người là ở giữa hàng thứ 3 từ dưới đếm lên.
Lúc Tông Bách mua vé đã khá muộn, mấy chỗ ngồi đẹp đều bị chọn hết, anh chỉ đơn giản chọn chỗ cách xa nhân viên một chút.
Nhưng chờ đến khi hai người ngồi xuống, anh mới nhận ra mình thất sách (sai lầm trong mưu tính) rồi.
Hàng nào cũng có người ngồi, nhất là mấy hàng cuối cùng, góc nào cũng có đôi yêu nhau đang ngồi.
Tuy xung quanh hai người trống trải nhưng rõ ràng là bị vây quanh.
Bạch Phù cảm nhận được không ít ánh mắt đánh giá, hoặc tò mò hoặc ghen ghét, khác với những ánh mắt nhìn cô khi cô lên sân khấu nhận thưởng, cô cảm thấy bản thân bị xúc phạm.
Tông Bách cũng nhận ra điều này, anh híp mắt hung ác quét sang bốn phía, cả trai cả gái xung quanh chạm phải tầm mắt của anh thì đều vội vàng né tránh.
Rốt cuộc cũng thanh tịnh hơn không ít.
Lúc này phim bắt đầu chiếu.
Màu lót hồng nhạt, phụ đề màu đen, tên phim được một chú thỏ đẩy ra, nhìn cực kỳ nghịch ngợm đơn thuần, tràn ngập hơi thở hồn nhiên.
Nhưng mở đầu thì không hồn nhiên như vậy.
Thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục quấn nhau hôn đến nỗi quên trời quên đất, giây tiếp theo, chủ nhiệm giáo dục mở cửa ra, hai người kia như chim chóc hoảng sợ mà tách ra, sau đó bị chủ nhiệm giáo dục mắng mỏ phê bình một trận, kết quả trường ra quyết định cấm học sinh yêu sớm.
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491500/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.