Edit: Qin
Khi thị giác bị hạn chế, thính giác sẽ trở nên nhạy hơn.
Đến nỗi Bạch Phù không cần cố tình nghĩ đến, nhưng trong đầu vẫn hiện ra hình ảnh môi lưỡi quấn lấy nhau.
Lúc này chẳng biết phim đã chiếu đến đâu, cô cảm thấy bầu không khí xung quanh thay đổi, có tiếng hít thở thô nặng, còn có người nhỏ giọng hỏi: “Anh chảy máu mũi à?”
Cô lập tức gạt đi suy nghĩ muốn tránh khỏi tay Tông Bách.
Tâm trạng của Tông Bách vào giờ phút này cũng không được bình tĩnh.
Bạch Phù nghe được tiếng hôn môi, chính là từ cặp đôi đang ngồi ở góc trái hàng cuối cùng kia, bọn họ đã rơi vào cảnh giới lãng quên mọi thứ, không ngừng hôn nhau.
Mà đôi ngồi ở hàng cuối góc bên phải cũng đã ôm ghì lấy nhau, cô gái mặc váy dài, chiếc váy xoè ra như một bông hoa trên đôi chân chàng trai, trong góc tối tăm, dưới ánh sáng biến ảo của màn hình chiếu, mơ hồ có thể nhìn thấy tay chàng trai duỗi vào trong váy cô gái.
Tông Bách lập tức thu ánh mắt lại, cuối cùng cũng hiểu tại sao bọn họ lại chọn ngồi ở chỗ đó.
Anh kiềm lại sự kinh ngạc trong lòng, tập trung vào bộ phim.
Nam phụ bị nữ phụ đẩy ngã xuống sofa, nữ phụ cởi dây lưng của anh ta ra, tiếp theo cởi đến áo sơmi, ngón tay trắng nõn lướt qua cổ, cuối cùng cúi xuống hôn lên xương quai xanh của nam phụ.
Vừa xem đến đây, đầu óc anh cũng nóng lên, lại cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491501/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.