Edit: Chu
Khi Bạch Phù rời khỏi văn phòng, chủ nhiệm giáo dục đúng lúc trở về.
Chủ nhiệm giáo dục họ Trịnh, mỗi lần tức giận rất thích rống lên như sư tử Hà Đông.
Mọi người đặt cho ông biệt hiệu Trịnh sư tử.
Trịnh sư tử đối với học sinh chuyển đến từ trường điểm này, vừa thưởng thức lại vừa tiếc nuối.
Thưởng thức sự thông minh của cô, nhưng đáng tiếc cô không phải người được trường bọn họ cử đi học.
Ông hiền hoà nhìn Bạch Phù rời đi, đến khi đảo mắt nhìn về phía Tông Bách, sắc mặt tức khắc phủ kín mây đen.
“Viết xong chưa?”
Tông Bách đưa tới: “Đây ạ.”
Trịnh sư tử có chút ngoài ý muốn, đây là lần đầu tiên nhãi ranh này viết xong đúng kỳ hạn.
Đợi ông nhìn đến những con chữ trên mặt giấy, gân xanh trên trán nhảy thẳng lên: “Em cảm thấy tôi không nhận ra nét chữ của em hả?”
Tông Bách khẽ nhướng mày: “Em không viết một nét chữ duy nhất, lão Trịnh, hiểu biết của thầy đối với em vẫn còn quá ít.”
Trịnh sư tử nghĩ đến gì đó, nghi ngờ nhìn anh.
Tông Bách thản nhiên nhìn lại.
Trịnh sư tử nửa tin nửa ngờ, dời lực chú ý lên phần nội dung, càng càng xem ông càng cảm thấy quái lạ.
“Sao thái độ lần này thành khẩn quá vậy? Còn trích dẫn kinh thư, tiến lên từng bước, khi kết thúc còn thăng hoa chủ đề?” Ai không biết còn tưởng đây là bài thi văn của kỳ tuyển sinh đại học.
Tông Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491472/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.