🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Hướng Ngung luôn ghét rắc rối.



 



Nhưng hắn cảm thấy nếu để Thu Trì xuống xe lúc này, anh ta rất có thể sẽ ngồi ở trạm xe điện ngầm đến sáng.



 



Nếu Thu Trì không bỏ mặc hắn ở bồn hoa tối hôm đó, Phó Hướng Ngung đã đưa anh về trường luôn rồi.



 



“Thôi,” Phó Hướng Ngung nhìn về phía trước, “Tôi đưa anh về.”



 



Thu Trì định nói gì đó, lại nghe hắn nói: “Thắt dây an toàn lại.”



 



Xe chạy thêm một đoạn, trong xe ấm lên, tay chân Thu Trì vốn bị lạnh cóng cũng dần hồi phục cảm giác, cùng với đó là sự lo lắng và bực bội.



 



Vụ “mua bán” vừa rồi thất bại, nghe theo lời của ông Hoắc, chắc sau này ông ta sẽ không giúp nữa, con đường kiếm tiền nhanh nhất cũng bị chặn… Giờ thì sao?



 



Anh không có được hai mươi vạn đó, giờ thì sao?



 



Thu Trì lo lắng xoa tay, muốn nói chuyện với Phó Hướng Ngung, nhưng không biết mở lời thế nào.



 



Trên đường không có xe, chỉ có con đường phía trước được đèn pha chiếu sáng, biển báo chỉ dẫn, và những bông tuyết nhỏ. Trong đêm tĩnh lặng, Thu Trì hầu như chỉ nghe thấy tiếng gió bên ngoài xe và tiếng tim đập của mình.



 



Ở trong không gian chật hẹp với người lạ, Thu Trì cảm thấy không thoải mái, sau một lúc lâu, anh mới nhỏ giọng hỏi: “Cậu…”



 



“Cậu có thể giúp tôi nói với ông Chu không? Tôi thực sự

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3741741/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!!
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.