Hậu Dũng nghe Kỳ Tiểu Nguyên nói xong liền đem ly rượu cầm trong tay buông xuống, từ trong lòng ngực lấy ra một điếu thuốc châm lửa: “Nói đi! Mượn nhiều ít?”
Kỳ Tiểu Nguyên nhìn thái độ của hắn chỉ biết, phỏng chừng không có nhiều hy vọng cho lắm, bất quá cậu vẫn nói thẳng: “Mười vạn, con tôi đang chờ phẫu thuật, tháng sau bán heo tôi sẽ lập tức trả cậu ngay.”
Hậu Dũng biết Kỳ Tiểu Nguyên có một trang trại chăn nuôi, hai năm nay làm ăn cũng không tệ. Tuy nói cậu có năng lực trả lại số tiền này, nhưng khi trước trên người cậu thật sự không thể nào đào đâu ra mười vạn.
“Đừng nói là bạn bè cũ không giúp đỡ nhau, trên người của tôi thật không có nhiều tiền như vậy. Bất quá cậu đừng sốt ruột, tôi có một người anh em, hắn có thể cho mượn, bất quá…”
Kỳ Tiểu Nguyên vừa nghe nói có thể mượn tiền, lập tức nói: “Bất quá cái gì?”
Hậu Dũng hút một hơi thuốc, đáp: “Lợi tức có hơi cao, nghề của tụi tôi mà chắc cậu cũng hiểu. Bất quá tôi sẽ làm đảm bảo cho cậu, tương đương người trung gian, không cần thế chấp. Cậu chỉ cần đưa thẻ căn cước, chụp một bức ảnh làm căn cứ, mười vạn đồng chỉ là con số nhỏ. Mượn một tháng sẽ tăng lên mười một vạn, làm gì cũng có luật lệ, tôi không thể đánh vỡ, bất quá một vạn đồng này tôi có thể thay cậu ứng trước.”
Kỳ Tiểu Nguyên vừa nghe liền biết là cho vay nặng lãi. Cậu có hơi do dự, bất quá trước mắt trừ bỏ con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18316/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.