Kỳ Tiểu Nguyên đứng mấy phút đồng hồ, sau vẫn gọi xe quay về bệnh viện.
Cuộc phẫu thuật vào ngày mai của Tử Tử không thể trì hoãn được. Tuy cậu rất muốn để Cao Thừa Tử đi xem Tử Tử, cho dù không nói cho đối phương thân phận thật sự của Tử Tử, ít nhất trước khi Tử Tử tiến vào phòng phẫu thuật, có thể nhìn thấy cha ruột của mình, cũng coi như xác thực tâm nguyện nhiều năm qua của cậu. Nhưng tình huống trước mắt, tựa hồ không cho phép cậu làm như vậy.
Xe chạy đi một đường, tâm tình của Kỳ Tiểu Nguyên đều luôn thất thần. Cho nên khi chiếc xe taxi chở cậu ra khỏi thành phố cậu vẫn không hay biết gì. Cho đến lúc phát giác, chiếc xe kia đã dừng lại trước một ngôi nhà ở vùng ngoại thành. Kỳ Tiểu Nguyên lập tức nói với lái xe: “Sai rồi bác tài, tôi muốn đi đến bệnh viện nhân dân thành phố Z, anh chở lộn nơi rồi.”
Lái xe quay sang nhìn thoáng qua Kỳ Tiểu Nguyên: “Không sai, chính là ở đây.”
Kỳ Tiểu Nguyên chưa kịp nói cái gì liền hôn mê bất tỉnh, lần thứ hai tỉnh lại cậu đã bị đưa vào một căn phòng xa lạ. Ba người đàn ông lạ mặt đang canh chừng ở bên cạnh cậu, nhìn căn phòng này hẳn là ở trong khách sạn. Trên sàn được trải thảm nhung rất dày, còn có một chiếc giường hình tròn cực lớn, bài trí vô cùng xa hoa. Chính bản thân cậu hiện tại còn đang nằm trên chiếc giường lớn kia.
Người đàn ông cầm đầu thấy cậu tỉnh, liền cầm tờ biên lại mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18317/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.