Hai người về đến nhà thì đã tối mịt, Huyền Tú đỡ Huyền Ngọc vào nhà, đưa cô lên phòng, sau đó, ôm lấy cô, thoát quần áo rồi bế cô vào phòng tắm.
Huyền Ngọc tắm xong, sau đó mệt mỏi xuống nhà ăn cơm tối.
Huyền Tú vẫn còn nấn ná trên phòng, anh bật laptop lên sau đó thấy một đống tin nhắn của ông anh trai.
Anh khẽ cười, anh biết ông anh mình chắc chắn đã sốt ruột lắm rồi đây, khẽ báo cáo vài công việc với anh, sau đó báo cáo tình hình ngày hôm nay, đương nhiên anh cố tình không nhắc đến trận kích tình trên xe chiều nay để tránh cho ông anh bực tức quá độ mà đón máy bay bay trở về.
Theo anh nhẩm tính, với thực lực của Thiên nói 1 tuần có lẽ, bốn hoặc năm ngày đã xong.
Nếu vậy ngày thứ ba, anh có một ‘món quà’ tặng cho ông anh trai đáng mến của mình.
Huyền Thiên yêu cầu Huyền Tú mở toàn bộ camera trong phòng để khi Huyền Ngọc lên phòng anh có thể nhìn thấy cô.
Huyền Tú khẽ cười đồng ý, thế là khi Huyền Ngọc ăn cơm tối xong, lên phòng học bài, Huyền Tú ngồi vào bàn làm việc, và tất nhiên nhất cử nhất động của hai người bọn họ bên trong phòng đều được Huyền Thiên nơi một đất nước xa xôi đang nhìn ngơ ngẩn.
Anh nhớ, anh rất nhớ, anh nhớ cô đến mức muốn bỏ tất cả mọi chuyện đáp máy bay về ngay lập tức.
Lập tức cắn lấy làn da mềm mại kia, ngập sâu phần thân thể căng nhức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128672/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.