Huyền Ngọc bước ra cũng là lúc Huyền Tú ngẩng đầu lên mỉm cười thật ngọt ngào, anh nói: “Bảo Bối đến đây!”
Huyền Ngọc không chút phòng bị bước đến gần anh, anh vươn tay kéo tọt cô ngồi trên đùi anh, Huyền Ngọc đỏ mặt, khi thấy bàn tay tham lam của anh đã luồn vào bên trong áo ngủ của cô, cô nói:
“Bát ca, em còn phải àm bài tập.”
Huyền Tú úp mặt vào cái cổ trắng nõn nà của cô, ngửi lấy mùi hương thơm ngát sạch sẽ sau khi tắm gội xong của cô, anh ậm ừ.
Anh cuồng dã cắn mút, nhưng tư thế mờ ám trên bàn làm việc như thế này thực sự không quá thoải mái, nên anh vừa hôn cô vừa bế bổng cô đi đến bên ghế sô pha to đùng ở góc phòng.
Nhẹ nhàng đặt Huyền Ngọc nằm bên trên, Huyền Tú thật cẩn thận nằm đè lên trên người cô, triền miên hôn cô.
Bên màn hình bên kia, Huyền Thiên nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Huyền Tú, ngươi dám?”
Nhưng bên này hai người bọn họ hoàn toàn nghe không được, hay noí đúng hơn chỉ riêng biệt mình Huyền Ngọc là hoàn toàn không hay biết còn Huyền Tú thì rất rõ ràng ông anh mình đang tức giận.
Anh âm thầm nói trong lòng: “Nếu chịu không nổi thì mai về đi, bé Ngọc nhi rất nhớ anh.”
Nghĩ xong, hai tay của anh bắt đầu dao động ở trên người Huyền Ngọc.
Tay của anh lòn vào bên trong y phục xoa nắn đôi gò ngực sữa mịn màng mềm mại đã căng cứng kia.
“Thật mềm mại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128673/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.