Lúc này điện thoại bỗng vang lên tiếng chuông quen thuộc, tôi bị chính âm thanh đó hù doạ đến mức tim đập loạn trong lồng ngực. Khi đã lấy lại được bình tĩnh, tôi liền lập tức nhấc máy lên để nghe:
“ Alo, cho hỏi ai vậy?”
Đầu dây bên kia im lặng không nói bất kỳ lời nào, tôi có chút tò mò nhìn dãy số điện thoại đang hiển thị trên màn hình. Hai hàng lông mày chợt nhíu lại, đây không phải là số điện thoại bàn của căn biệt thự này hay sao?
Tôi tiếp tục áp loa điện thoại vào tai, nét mặt căng thẳng cố gắng tập chung lắng nghe kỹ xem đầu dây bên kia có xuất hiện âm thanh gì kỳ lạ hay không.
Đột nhiên bên trong điện thoại xuất hiện một loạt tiếng vo ve vô cùng khó chịu, do không chịu nổi cái thứ âm thanh này nên tôi có dự định tắt máy đi, nhưng động tác chưa kịp thực hiền thì bỗng nghe thấy có tiếng nói của một cô gái, hình như cô ta đang vừa khóc lóc vừa cầu xin ai đó:
“ Đừng làm vậy....cầu xin th...ầy....”
Sau câu nói đó là tiếng hét đầy đau đớn của cô gái, tôi vội vàng lao ra khỏi phòng rồi chạy xuống lầu kiểm tra. Nhưng điện thoại bàn vẫn còn yên vị ở đó, không hề có dấu hiệu từng có người động đến.
Một lần nữa tôi kiểm tra lại nhật ký cuộc gọi ở trong điện thoại, điều kỳ lạ là trong danh sách cuộc gọi đến không có số máy bàn vừa rồi, giống như số máy đó chưa từng tồn tại.
“ Tại sao chị lại đứng đây?” Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-hon-tan-nuong/1804783/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.