Gia Hân kể xong câu chuyện, ánh mắt đắc thắng nhìn về phía tôi, còn tôi thì lo lắng ngồi yên một chỗ không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, cố gắng lắng nghe hết toàn bộ câu chuyện quỷ dị đó, đến ngay cả việc thở cũng không dám thở mạnh.
Bàn tay vô thức run rẩy cầm ly nước được đặt ngay bên cạnh, Vũ Phong thấy tôi đã bị doạ cho thần sắc trắng bệch thì cũng có chút dao động. Cậu ta vốn dĩ không hề tin vào mấy câu chuyện nhảm nhí đó, nhưng có lẽ trò đùa của Gia Hân đã vượt quá giới hạn cho phép.
“ Thôi đủ rồi Gia Hân, em đừng kể nữa!” Vũ Phong quay qua nhắc nhở, Gia Hân nghe vậy thì không tránh khỏi sự bất mãn cũng như bực tức trong lòng.
Gia Hân không nói gì, liếc nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao rồi dứt khoát đứng dậy trước sự chú ý của tất cả mọi người có mặt tại đó:
“ Em tính làm gì?” Vũ Phong thắc mắc nhìn đứa em họ bất trị của mình, chắc lại đang tỏ ý giận dỗi chuyện gì rồi.
“ Em muốn đi vệ sinh!” Gia Hân nói xong quanh lưng bỏ đi, cô ta nghĩ lần này cũng sẽ giống như những lần khác, Vũ Phong sẽ chạy theo và dỗ dành cô ta, nhưng khi lén quay đầu nhìn phản ứng của Vũ Phong thì thấy cậu ta vẫn rất bình thản nướng đồ ăn, điều này càng khiến cho nỗi bực tức trong lòng của cô ta không thể nào nuốt trôi.
Trong phòng vệ sinh, cô ta nhìn hình ảnh bản thân đang được phản chiếu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-hon-tan-nuong/1804784/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.