Anh đã đến nơi, nơi gọi là thế giới con người, nơi mà anh đã gặp được một nửa đời mình. Vật vã biết bao nhiu mớ thoát khỏi cái nơi chật vã ấy
-Thiên Di à em ở đâu???
Doãn Kì đang ngồi trên chiếc ghế sofa và lắc lư theo điệu nhạc. Mưa lại đến, sấm lại gầm. Cô bật nhạc lơn hết mức rồi nhắm mắt như muốn bỏ cái âm thanh ghê rợn ấy ra khỏi đầu mình nhưng... nước mắt cô lại rơi
Sáng hôm sau, tỉnh dậy trên chiếc ghế sofa đó, cô vào vệ sinh cá nhân rồi phóng xe đến công ty
-Em đến rồi đấy hả????
Người quản lí nói với giọng pha chút dâm đãn. Doãn Kì lạnh lùng ngồi xuống
-Im đi
Rồi cô hớp một cốc cafe nóng
-Cuối cùng em cũng chịu uống cafe do anh mua nhỉ
Lập tức cô đứng dậy văng nó thẳng vào sọt rác
-Em làm cái thái độ vậy???
Thế là hai người cãi nhau đến chìu tối. Sở dĩ Doãn Kì được đưa vào công ty này, vì anh quản lí đó, anh là người rất ngay thẳng, anh cảm nhận được sự tuyệt vọng, sự thất vọng sâu thẳm trong đôi mắt cô. Không hiểu sao anh lại muốn kéo cô khỏi đó nên anh chấp nhận đưa cô vào giới showbiz nhưng lại theo yêu cầu của một người
-Doãn Kì!!???~~~
Anh mới nghĩ tới thôi thì nó đã xuất hiện rồi
-Hửm, hôm nay cậu về à, sao không nói để mình ra sân bay đón- Doãn Kì nói
-Làm gì đâu, mình chỉ đang muốn tạo cho cậu bất ngờ thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/3207428/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.