Cổ Thược nằm trên giường, giương mắt nhìn trần nhà,ánh mặt trời lóa mắt ở bên ngoài làm cô không cách nào ngủ yên.
Hoặc là nói, từ sau hôm qua về nhà, cô vẫn chưa ngủđược.
Vẫn quanh quẩn trong đầu là ánh mắt ngày hôm qua củaChân Lãng, tức giận, bất đắc dĩ, và cả quyến luyến.
Ngón tay lướt trên môi, nơi bị anh ta cắn vẫn còn cảmgiác nóng nóng.
Ký ức lại lần nữa trở về đêm qua, nụ hôn đột ngột kia.Trong nháy mắt bị anh ta hoàn toàn áp chế, không cách nào kháng cự, cô thậm chícảm thấy khi đó sức mạnh của Chân Lãng rất lớn, làm cô không cách nào phảnkháng, cũng quên mất phải phản kháng.
Chân Lãng đáng chết, đã sắp kết hôn còn phát tình loạnxạ!!!
Cổ Thược lật người, vùi đầu trong chăn, hung hăng đấmgối.
Đi ngủ, đi ngủ, không nghĩ bất cứ cái gì nữa!
Co mình thành một cuộn, Cổ Thược xoay lại xoay trongchăn, trên người như có rận, làm thế nào cũng không ngủ được, cong cái môngđịnh làm tư thế như đà điểu.
Trên người bỗng nhiên lạnh toát, chăn rời khỏi người,Cổ Thược lật người lại, nhìn người quấy nhiễu cô ở đầu giường, vô lực nói, “Mẹ,chuyện gì vậy?”
Người bên giường một tay ôm đứa trẻ, một tay cầm haicọng hành lớn, củ hành gõ gõ lên đầu Cổ Thược, “Dậy mau, làm việc.”
Xụi lơ trên giường, Cổ Thược mở đôi mắt to vô thần,“Hôm nay mẹ muốn nhào bột hay làm bánh bao? Muốn con rửa rau hay thái thịt?”
“Đều không phải!” Mẹ Cổ cầm hành đâm đâm Cổ Thược,“Hôm nay baby
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2461972/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.