Tống Hứa lo lắng nhìn động tác chậm rãi của đại xà. Không giống những sủng vật rắn trong nhà bạn bè nàng nuôi, đại xà lột xác rất khó khăn. 
Rắn hình thể nhỏ, khỏe mạnh sẽ lột ra một bộ da hoàn chỉnh. Nhưng rắn hình thể lớn thì không. Đều là lột từng miếng từng miếng. Nếu không đủ khỏe mạnh thì lúc lột xác càng khó chịu hơn. Chưa chuẩn bị xong, hoàn cảnh không thích hợp, phần da lột không sạch còn có thể dính lại trên người, trước mắt tình trạng của đại xà chính là như vậy. 
Tống Hứa nhìn, quả thật giống như lo lắng cho đứa con khó sinh của mình. Nhánh cỏ tươi mới ngọt lành nàng cũng gặm không nổi nữa, chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm vào đại xà. 
Tựa hồ như hắn rất thống khổ, nôn nóng trườn trong thạch động, phần đuôi trước đó không nhúc nhích cũng bắt đầu vung vẩy. Ban đầu Tống Hứa còn định để hắn tự làm, nhưng nhìn hắn như Bạch nương tử uống phải rượu hùng hoàng không ngừng giãy giụa, nàng không nhịn nổi nữa, quyết định hỗ trợ. 
Ai nuôi rắn mà có thể trơ mắt nhìn bé cưng nhà mình lột xác gian khổ như vậy lại không giúp đỡ. Lúc rắn bự lột xác suôn sẻ thì nàng để hắn tự làm, nhưng lúc khó khăn thì cần giúp một tay. 
Dùng vỏ quả ngày thường thu thập được đi múc nước, đổ vào bát đá nấu lên thành nước ấm, lấy thêm một nắm rêu sạch sẽ nhúng ướt, Tống Hứa xích lại gần đại xà đang vặn vẹo, dịu dàng an ủi: 
"Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương, ta tới để giúp đỡ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438849/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.