Nửa tỉnh nửa mê hé mở một con mắt, không thấy rắn bự lột xác trong góc, chỉ có một mớ da rắn lột rách rưới, Tống Hứa giật mình tỉnh dậy, vội vã đi ra ngoài tìm. 
Cửa hang thòng xuống một phần đuôi, giúp nàng dễ dàng tìm được vị trí của rắn bự. Hắn lại bò lên tảng đá lớn, nơi đó là vị trí hắn chuyên phơi nắng. 
Không hề khoa trương, đại xà đã biến thành một con rắn mới tinh vừa ra lò, hoa văn đỏ sậm trên nền đen sáng bóng như bôi dầu, vừa nhìn đã thấy vô cùng đẹp đẽ, không hề có tì vết, đến nửa người trên trong hình thái bán thú nhân cũng như gốm sứ được đánh bóng, tóc thì khỏe đẹp như mới đi dưỡng ở tiệm về. 
Lập lòe tỏa sáng. 
Rắn bự nhìn thấy nàng, tựa hồ thân cận hơn bình thường một tí. Hắn trườn tới, nửa người trên rũ xuống, ghé vào trên cửa hang, mũi miệng đều giấu vào cánh tay, chỉ lộ ra một đôi mắt nhìn xuống nàng. 
"Buổi sáng tốt lành, phơi nắng hả?" 
Tống Hứa nói nhảm chào hỏi cho hợp lệ, thuận thế duỗi lưng một cái. 
Ô Mộc há miệng, nói: 
"Tống... Hứa." 
Tống Hứa đã từng giới thiệu bản thân cho hắn nghe, còn giới thiệu rất nhiều lần, có thể gọi là tẩy não. Bởi vì không cách nào dịch đúng tên nàng sang văn tự nơi này, Tống Hứa chỉ trực tiếp phiên âm. Hiện giờ Ô Mộc đang bắt chước phát âm để gọi tên nàng. 
Bỗng nhiên rắn bự không thích nói chuyện lại gọi tên mình, Tống Hứa một tay che miệng, cảm động như người mẹ già lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438850/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.