- Không chơi trò nấu xói mày!
Một tên tò mò hỏi, đôi mắt ánh lên vẻ hứng thú:
Không nấu xói? Luật mới à? Ừ. Bữa nay đại ca thay đổi nhiều luật lắm, chấp hành đi! Có trò gì chơi không? Chẳng lẽ cứ ru rú đánh bài trong phòng hoài? - Nghị ngồi bệt xuống đất, chán nản trườn dài ra sàn - Sàn mát vậy, ai lau thế? Một gã vỗ ngực tự hào:
- Anh mày lau đấy!
Kẻ khác để xuất:
Ra ngoài luyện tập không? Rủ thêm vài đứa trong mấy khu ở khác nữa! Rủ anh Kỷ không? Với khả năng chiến đấu và chiến thuật của ảnh thì chúng ta bao giỏi! - Nghị hào hứng xen vào. - ...
- À thôi... - nó biết bản thân lỡ lời, vội vàng sửa sai.
•----
Khắc Kỷ nằm trên chiếc giường êm ái mà đã lâu chưa sử dụng. Cảm giác mềm mại của nó như hòa quyện vào không gian hỗn tạp, tối tăm quanh cậu. Cơ thể như lâng lâng một cảm giác lạ kì, ăn mòn dần vào sự thật chỉ để lại lời thao túng quẩn quanh.
Tâm lý cậu không ngừng đấu tranh với Rohypnol - thứ thuốc an thần mạnh đang không ngừng cắn xé từng mấu ký ức tốt đẹp giữa cậu và ông trùm. Cảm giác căm thù đang nuốt chửng cậu vào một hố sâu đen tối. Khắc Kỷ bật dậy, ánh mắt tràn đầy sự căm phẫn.
Lũ "cớm" khốn nạn và hèn hạ đã thành công trong việc hủy hoại tâm trí và ký ức của cậu. Dù cậu có thông minh và nhanh nhẹn đến đâu, những viên thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3648072/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.