Thuốc từ cơm bắt đầu thẩm thấu vào thực quản, men theo dạ dày trống rỗng, khiến cơn đau thêm phần dữ dội, giống như sục sôi acid bên trong. Khắc Kỷ cảm nhận rõ sự suy sụp, những cảm giác đau đớn đã không còn làm cậu bận tâm.
Vào lúc cơn mê man dần chiếm lấy, cậu chỉ còn khả năng suy nghĩ yếu ớt: "Tôi thua rồi..." và rồi rơi vào trạng thái bất tỉnh, cơ thể hoàn toàn buông thả giữa sự tàn nhẫn của số phận.
- Cứ theo kế hoạch mà làm! - từ nơi sâu thắm trong tâm trí, thanh âm đó vọng lên oang oang. Dù đã mất ý thức, chìm vào cơn mê, Khắc Kỷ vẫn lờ mờ nghe thấy tiếng nói vọng lại từ trong tiềm thức.
Một giọng khàn khàn vang lên, xé toạc sự u ám bên trong căn phòng giam chật hẹp, mang chút mỉa mai:
Tụi bây còn nhớ vụ lùm xùm năm năm trước không? Vụ Vương gia và Angel of Death chứ chi? Hồi nó nóng bỏng tay trong thế giới ngầm luôn! - một gã khác bật cười nhạt, phụ họa thêm. Tao nhớ Tần Cao Tuấn, sau khi diệt sạch Vương gia thì tung tin khắp mọi nơi, như kiểu khoe chiến tích với thiên hạ vậy! Hả hê lắm! Hah! chưa hết đâu mày! Sau đó lão bắt Vương Khắc Kỷ về, ép thằng nhóc đó hầu hạ băng nhóm, rồi huấn luyện nó thành công cụ giết chóc, một con dao sống thật sự! Cái đó tao không rõ, nhưng nghe bảo gã có ý định để Khắc Kỷ lên làm trùm bù nhìn, chủ yếu để gã bảo vệ con trai của gã, tránh đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3648070/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.