Tiếng chuông điện thoại làm tôi đang lim dim trên chuyến xe đường dài phải giật mình tỉnh giấc. Mẹ tôi gọi hỏi khi nào tôi về đến nhà, giọng khá là mất kiên nhẫn, "Con thích về lúc nào thì về hả? Làm việc chẳng đâu vào đâu, cứ tùy hứng. Mẹ còn phải canh giờ nấu cơm, thức ăn nguội rồi thì ai rảnh mà hâm lại riêng cho con chứ."
Tôi cố hạ thấp giọng, vặn nhỏ âm lượng điện thoại xuống mức thấp nhất có thể, "Con đang trên đường từ xã lên huyện rồi."
"Có một mình con thôi à?"
"Không ạ," Tôi nói, "Còn có các anh chị cùng nhóm khảo sát nữa."
Giọng mẹ tôi bắt đầu có chút châm biếm: "Vậy à, khảo sát gì mà đến tận đêm Giao thừa, ai cũng như con, không về nhà chắc?"
Tôi không rõ là mẹ đã biết tỏng hay đang gài tôi, đành đánh thái cực với mẹ, "Ai mà chẳng có chút tinh thần nghiên cứu khoa học chứ."
Nhưng mẹ tôi nào có chịu kiểu đó: "Con không về thì thôi, nhỏ đó cũng không về nhà sao?"
Tôi tiếp tục giả ngu giả ngơ, hỏi vặn lại để kéo dài thời gian, "Mẹ nói ai cơ?"
"Ai đang ở cùng con thì mẹ hỏi người đó," Mẹ đe dọa, "Đừng có diễn tuồng với mẹ nữa, có thôi đi không hả? Con chỉ cần chớp mắt một cái là mẹ đã biết tỏng mấy trò mèo của con rồi."
Mẹ biết cái gì chứ. Tôi dở khóc dở mếu.
"Nhỏ là người ở đâu mà Tết nhất không về nhà?"
Lần này giọng điệu đúng là chất vấn rồi, tôi đành nói năng ngượng nghịu, "Người nhà chị ấy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ro-that-duc/5047074/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.