Hai tháng sau, lần tái ngộ của tôi và Kỳ An không mấy vui vẻ.
Chiều hôm đó tôi đến trường bên cạnh tìm Lương Hiểu, Tạ Thư Hàm và Chu Khả Y cũng đi, bốn người bạn cùng phòng thời đại học lại tụ họp, vừa cười vừa nói theo chân chủ nhà đi dạo khuôn viên trường, tối về trường tiện đường ngang qua Bất Miên Hải gần đó, trong tay vừa hay có phiếu giảm giá sắp hết hạn, bèn vào mua một cốc.
Thế là gặp Kỳ An.
Sau đó tôi xấu hổ nhận ra, cửa hàng tiện lợi này quả thật rất gần nhà nàng, trước đây chúng tôi cũng thường đến.
Tôi muốn giả vờ không nhìn thấy, nhưng nàng tự nhiên chào tôi, nói khéo thật, ánh mắt dừng lại trên cổ tay tôi vài giây, "Lê Thu tặng em hả?"
Tôi không hiểu sao trong một khoảnh khắc muốn giấu đi bàn tay đó, nhưng cuối cùng chỉ khẽ động cổ tay, không phủ nhận.
Đúng là Lê Thu tặng, cho dù lúc đó tôi đã nói rõ với chị món quà quý giá như vậy tôi không nhận, nhưng Lê Thu nói đã mua rồi, đây cũng không phải phong cách của chị, để không dùng thì lãng phí, cuối cùng tôi rất vụng về chọn một đôi khuyên tai làm quà đáp lễ mới xong chuyện.
"Cô ấy trước đây đã nói, vòng tay tráng men bản nhỏ sẽ hợp với em hơn."
Tôi chợt thấy rất bất lực, lười biếng không muốn suy nghĩ nàng và Lê Thu vào thời khắc nào, trong ngữ cảnh nào, với mối quan hệ gì mà nhắc đến tôi, nàng thậm chí còn bằng lòng trò chuyện với Lê Thu, nhưng bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ro-that-duc/5047065/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.