“Nếu các vị còn đang suy nghĩ thì không phiền để tôi thể hiện chút tài mọn”. 
Lúc này một công tử tuấn tú đứng dậy. Hắn ta phe phẩy quạt thủy mặc, nhàn nhã dạo bước, đứng ở bục ngâm thơ. 
Hắn ta vừa bước lên, một cô gái thanh tú phụ trách chép thơ cầm bút lông, chuẩn bị ghi chép câu thơ tiếp theo. 
Lúc này, trong đám đông bàn tán xôn xao: “Là hắn”. 
“Ai?”. 
“Người này là tài tử nổi danh nhất Giang Nam, Đào Văn Liễu!”. 
“Hóa ra là hắn!”. 
Bọn họ kinh ngạc không thôi, tài thơ phú của Đào Văn Liễu nổi danh khắp Đại Ngụy. 
Hắn ta xuất thân thư hương môn đệ, trong nhà nhiều đời đều là người đọc sách. Giang Nam lại là thánh địa văn hóa, Đào Văn Liễu được hun đúc từ nhỏ, tài hoa xuất chúng, hơn xa những người cùng trang lứa. 
Đào Văn Liễu rất xứng danh tài tử trẻ tuổi nổi tiếng nhất Giang Nam. 
Nhìn phản ứng của các cô gái ở đây là biết độ nổi tiếng của hắn ta. Thiếu nữ vốn đang e dè ai nấy nhìn chằm chằm hắn ta, đôi mắt long lanh. 
Đào Văn Liễu chắp tay sau lưng, hơi ngước đầu lên nhìn bầu trời, bày ra động tác phải có khi ngâm thơ của cổ nhân, cứ như không đứng như vậy thì không ngâm ra được. Hắn ta nhướng mày, cất tiếng. 
“Ngôn chí thi – Dương Kế Thịnh 
Độc luật khán thư thập tứ niên, 
Ô sa đầu thượng hữu thanh thiên. 
Nam nhi dục họa Lăng Yên Các, 
Đệ nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409407/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.