Nhà máy sản xuất thép bỏ hoang trong thành phố Đà Nẵng được xây lên sau khi ổn định đất nước, nghe nói năm đó mảnh đất này là khu nghĩa địa và được dỡ ra để xây thành nhà máy. Hai mươi năm trước, trận hỏa hoạn lớn chẳng biết bốc lên từ đâu đã thiêu chết ba mươi công nhân làm việc ở nơi này. Từ đó về sau, nhà máy bị bỏ hoang không một bóng người.
Nên những câu chuyện ma quái về nhà máy này nhiều không đếm xuể với đủ các phiên bản khác nhau.
Tiếc cho cả mảnh đất khổng lồ thế này lại chẳng có ai chịu mua về cải tạo lại.
Mười một giờ tối, Vương Đông Quân lái xe điện chở Hồng Phúc đến trước cổng nhà máy hoang tàn. Thật ra anh định tới một mình thôi nhưng Hồng Phúc cứ quấn lấy anh đòi tới đây xem góp vui nên Vương Đông Quân mới dẫn thêm người theo.
Đúng lúc hôm nay là mười lăm, Rằm tháng bảy âm lịch.
Bầu trời sao thưa thớt, gió lạnh cứ thổi vù vù như tiếng lưỡi cưa đang chạm vào kim loại khiến con người ta thấy lạnh gáy.
Hồng Phúc đảo mắt nhìn xung quanh, thấy hơi sợ hãi bèn nói: “Anh Vương Đông Quân này, người ta thường nói… Thường nói là chỗ này có nhiều ma lắm đó. Có khi nào nó có ma thật không? Em thấy mọi người còn chẳng dám tới đây để đốt giấy tiền vàng bạc nữa ấy.”
Vương Đông Quân ngồi trên tảng đá vừa lướt Tiktok xem vừa trả lời: “Trên đời này không hề có thứ gọi là ma quỷ, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3335175/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.