🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cơn gió lạnh thổi đến từ phía bắc khiến lá rụng rơi tiêu điều.



Ngoài tường rào nhà máy thép bỏ hoang của thành phố Đà Nẵng, Hạ Huy và Lê Tiến đang trần truồng chạy tới.



Bịch bịch bịch bịch.



Hãi người đã chạy được hơn ba trăm mét rồi.



Trước khi tới đây Hạ Huy đã tìm bản đồ xem thử, nhà máy bỏ hoang này có cấu trúc hình vuông đúng chuẩn rộng năm trăm mét, chạy hết một vòng là vừa đủ hai ngàn mét.



Nếu họ cứ chạy với tốc độ này thì chắc tầm mười phút là xong xuôi.



Thật ra trước khi tới đây Hạ Huy đã lo lắng không để đâu cho hết. Anh ta sợ mất mặt vì phải cởi trần cởi truồng.



Nhưng nãy giờ chạy cả buổi rồi, ngoài anh ta và Lê Tiến thì xung quanh chẳng có bóng ma nào.



Mất mặt ư? Không có.



Ma quỷ ư? Ba cái chuyện vớ vẩn không có căn cứ.



Hơn nữa chẳng biết tại sao chạy bộ thế này anh ta lại có cảm giác trần trụi với thiên nhiên và hồn nhiên như cây cỏ.



Nếu nhất quyết phải bàn đến vấn đề thì chỉ có hai cái:



Thứ nhất, ‘hơi’ bị lạnh.



Thứ hai: Trúng ‘bi’ hơi đau.



Bấy giờ, Lê Tiến bỗng chỉ về phía trước: “Ánh sáng đằng trước là cái gì thế?”



Hạ Huy nhìn theo hướng cánh tay anh ta thì khoảng năm mươi mét phía trước có thứ ánh sáng lờ mờ đang bay bay lên, hình như là màu xanh lá… Chẳng lẽ là lửa?



Lê Tiến bỗng hét lên: “Mẹ ơi. Đừng có nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3335176/chuong-98.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ở Rể Bằng Thực Lực
Chương 98: Không thể có ma
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.