“Hả?” Hạ Niệm Chân hết sức ngạc nhiên nghĩ tôi đã giải quyết xong xuôi hết mọi chuyện rồi mà dưng không anh lại nhảy ra làm cái quái gì thế hử? Hai ta không cùng một bọn với nhau hả?
Vì thế, cô tức giận trợn mắt quay sang lườm Vương Đông Quân, hỏi: “Anh có ý kiến gì nữa hả?”
Vương Đông Quân liếc sang Vũ Phát, cười hơ hớ nói: “Lúc nãy chính miệng giám đốc Vũ Phát đã nói nếu em là chủ tịch mới của tập đoàn thật thì bảo ông ta đi lau chùi nhà vệ sinh cũng chẳng sao mà. Tôi thấy ông Vũ Phát đây hái ‘hoa hải đường’ cũng chăm chỉ lắm nên chắc quét dọn nhà vệ sinh cũng không thành vấn đề gì đâu. Ông nghĩ sao nhỉ?”
Nghe thế, tất cả những người đang có mặt ở đây đều sợ toát mồ hôi hột nghĩ thằng này đang muốn đẩy Vũ Phát đến bước đường cùng đây mà.
Vũ Phát đứng đó trợn trừng sắp lòi cả hai mắt.
Lúc nãy gã chỉ thuận miệng nói cho sướng mồm thôi chứ nào có nghĩ chuyện sẽ biến thành thế này đâu?
Vì thế gã vội vàng xin xỏ: “Khụ khụ. Chủ tịch Hạ à, lúc nãy tôi chỉ thuận miệng nói đùa tí thôi, cô đừng nghĩ là thật nhé.”
Vương Đông Quân không chấp nhận lời giải thích đó: “Đàn ông nói một không nói hai, câu nào phải chắc ăn câu đấy. Chẳng lẽ ông Vũ Phát đây định ăn nói hai lời, đổi ý ngay trước mặt bao người thế này hả?”
Gương mặt béo ú đỏ lên, Vũ Phát nghĩ Vương Đông Quân đang cố tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3335174/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.