Vũ Phát bị tát vào mặt ngã xuống đất, gãy mất một cái răng và chảy máu mồm.
Một cái tát này khiến mọi người ở đây choáng váng.
Chuyện gì đã xảy ra? Có phải bọn họ đang nhìn nhầm không?
Vũ Phát ôm lấy hai má sưng tấy của mình, oan ức mà hỏi lại: “Anh Hùng, anh… anh đánh nhầm người đúng không?”
Trương Hùng đi tới và đá vào bắp chân của Vũ Phát một phát nữa.
“Tao đánh đúng là mày đấy. Con chó hoang này ở chỗ của tao cũng dám giở thói ngang ngược. Phải cho mày một bài học nhớ đời.”
Vũ Phát đau đớn gào khóc lăn lộn trên sàn nhà, hét lên: “Anh Hùng, tôi không có ngang ngược, tôi không có ngang ngược mà. Tại sao lại như vậy?”
Đúng vậy. Tại sao lại như này?
Các cấp dưới của Vũ Phát bây giờ cũng đang cảm thấy không hiểu.
Tiếng tăm của Trương Hùng bọn họ ít nhiều đều đã nghe qua, ở xã hội Hoa Hình này là người có sức mạnh thực sự.
Bọn họ vốn dĩ nghĩ rằng Vũ Phát là bạn bè của ông ta nên cả đám đều rất kích động.
Cho rằng giám đốc Vũ quen biết với Trương Hùng, cũng xem như bọn họ cũng gián tiếp quen biết ông ta.
Về sau khi ra ngoài cũng có thể khoe khoang.
Nhưng tuyệt đối không thể ngờ được, việc đầu tiên Trương Hùng làm khi đi đến là trừng trị giám đốc Vũ trước.
Điều này họ không ngờ tới.
Trương Hùng hơi cúi lưng bước tới chỗ Vương Đông Quân, vẻ mặt có phần nịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3335169/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.