Nguyễn Thị Bạch Kiều thời điểm đem đồ về, mặt trời đã mọc.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi ở trong nhà nghe thấy tiếng chó mực vừa sủa vừa rên ư ử là biết ngay là nàng về.
Phải nói về một ngày trước, các nàng bàn nhau việc đi lấy quặng sắt. Nguyễn Thị Tuyết Nhi định đi, nhưng đã bị Nguyễn Thị Bạch Kiều dành việc.
Chạy ra thì thấy nàng khỏe re, mang một cái giỏ, trái ngược với con sư tử vác đồ đạc cồng kềnh trên lưng.
Mở cửa rào, con sư tử quên cửa quên nẻo tự mình đi trước vào nhà, lại gần mé hiên ngồi xuống, cô với nàng đi theo phía sau.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi vừa gỡ đồ xuống vừa hỏi: "Trên đường đi an toàn chứ?"
Nguyễn Thị Bạch Kiều: "Có gặp phải mấy con vật nhỏ, nói chung cũng an toàn."
"Toàn bộ đồ em muốn đều đã đem về." Nguyễn Thị Bạch Kiều chỉ hai cái sọt chứa mấy cục đen để nói với cô.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi nhìn hai cái sọt đầy ấp quặng sắt và quặng đồng: "Chị đem về nhiều dữ."
Nguyễn Thị Bạch Kiều không trả lời, đem mấy đồ vật khác xuống. Cô cầm trong sọt khác ra một con thỏ đưa cho nàng.
"Oa...là thỏ. Sao chị bắt được vậy?"
Nguyễn Thị Bạch Kiều chỉ sư tử: "Là nó bắt, nó đã ăn hết một con."
"Ồ."
Nguyễn Thị Bạch Kiều vẫn lục lội trong sọt.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi chưa kịp hỏi, thì đã thấy nàng lôi ra một bó hoa, được gói lá cây cẩn thận.
"Cũng may là chưa héo hay bị dập.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nguyen-thuy-xay-dung-lang/2693231/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.