Chó mực không biết là từ lúc nào đã chạy ra hàng rào sủa um xùm lên. Nguyễn Thị Tuyết Nhi thật là có lời khen cho nó.
Người bên ngoài đứng xa hàng rào khoảng một mét vì sợ chó mực. Giọng nói có chút yếu ớt, lại bị tiếng chó sủa lấn át, nhưng nghe là nhận ra giọng của con gái.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi, Nguyễn Thị Bạch Kiều ra xem, Trần Thị Lan Phương cầm giáo đi ra hướng khác quan sát. Còn Thái Thị Ngọc Hoa thủ trong nhà cùng Lê Thị Bích Châu và Phương Thị Thiên Kim.
Các nàng đi ra tới cổng thì thấy một thiếu nữ khoảng 19, 20 tuổi, quần áo rách nát, mặt mày lấm lem.
Nguyễn Thị Bạch Kiều la chó mực, nó liền im lặng.
Hai người chưa có mở cửa rào, mà nhìn thiếu nữ, chờ nàng nói chuyện.
Không bao lâu vang một giọng nói như muỗi: "Có thể cho tôi ít thức ăn không?"
"Em tới đây với ai?" Nguyễn Thị Tuyết Nhi không trả lời nàng hỏi, cất tiếng.
"Chỉ có một mình."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi không tiếng động nhìn qua Nguyễn Thị Bạch Kiều, hỏi nàng ý kiến.
Cũng không thể trách các nàng cẩn thận như vậy.
Trải qua việc hai tên lúc trước là hồi chuông báo động cho các nàng, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Bởi như thế khi có ai tới đây, dù có là phụ nữ hay trẻ em đi nữa, các nàng cũng sẽ điều tra rõ ràng, quan sát kĩ lưỡng, rồi mới dám mở ra cánh cửa.
Hai người vẫn không mở cánh cửa, Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nguyen-thuy-xay-dung-lang/2693237/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.