Buổi tối, Tạ Nam tắm rửa thay quần áo ngủ rồi lấy chăn-'“'len đắp lên chân, co người trên chiếc sofa xem ti vi. Ngoài cửa kính khẽvang lên tiếng gõ cửa, cô không chú ý lắm, âm thanh mỗi lúc một mạnh hơn, TạNam ngây ra một lúc rồi vén rèm cửa nhìn ra, Vu Mục Thành đang đứng ở đó. Giờmới nhớ ra, bắt đầu từ sáng nay mình đã có một hàng xóm, người bạn trai gần tớimức chỉ cần nhấc chân lên cũng có thể tìm được cô. Nhìn sự biến đi trên nét mặtcủa Tạ Nam, Vu Mục Thành cảm thấy buồn cười. Không biết làm thế nào, cô đành ramở cửa cho anh.
Vu Mục Thành mặc quần áo và đi giày thể thao bước vào,anh nhìn một lượt bộ quần áo ở nhà in những bô hoa nhỏ của cô, cười nói: “Nhìnthấy anh có vẻ không vui lắm nhỉ?”.
Tạ Nam quay về ghế sofa, kéo chăn đắp rồi nói: “Thìanh cũng phải để em có chút thời gian làm quen chứ, em khá chậm trong việc làmquen với cái mới”.
Vu Mục Thành ngồi xuống bên cạnh cô và nói: “Được,chúng mình cùng thu xếp cuộc hẹn ngày mai, để em quen dần với sự tồn tại củaanh”.
“Ngày mai ư? Em phải đi mua máy giặt và máy sưởi.”
“Anh đưa em đi.”
Tạ Nam há miệng, muốn nuốt lại lời vừa nói, Vu MụcThành cười thầm một tiếng rồi nói tiếp: “Chiều mai chúng ta đi xem phim nhé?Sau đó tìm chồ nào ăn tối luôn”.
Cuộc hẹn đúng kiểu lại được sắp xếp kín thế này làm TạNam dấy lên một nỗi lo sợ vô hình trong lòng, nhưng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091928/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.