Thứ Bảy, Tạ Nam đến tòa nhà Hoa Đinh Hương theo lờicủa Hứa Mạn. Tòa nhà này hoàn thành trong thời gian thi công đợt ba của tiểukhu, nằm ngay phía sau khu nhà mang tên uất Kim Hương cô đang ở. Bình thường,Tạ Nam rất ít khi đi về phía sau, lúc này cô mới phát hiện ra cả khu được phủmột màu xanh, sắp xếp rất phù họp với những cây cầu gỗ xinh xắn, các sườn dốcnhỏ, rất nhiều thiết bị vui chơi dành cho trẻcon, và cả vô số vòi phun nước, thật thích hợp với việc thoải mái đi dạo mỗikhi nhàn rỗi.
Hứa Mạn cũng ở tầng một, cửa vườn đang để mở, Tạ Namthích thú và ngưỡng mộ phát hiện ra khu vườn được chủ nhân bài trí ngăn nắpxinh xắn. Cây nhãn trong vườn như được Hứa Mạn tạo dáng thành một thiếu nữ.Dưới tiết trời đầu đông, cành lá vẫn xanh mướt, mặc dù chưa phải mùa hoa nở,nhưng nó vẫn có thể xua tan đi cái lạnh giá khắc nghiệt của mùa đông. Phía kháckhu vườn còn có dãy xích đu hai người ngồi, một con đường nhỏ rải sỏi từ cổngvào đến bậc tam cấp. Song ngưỡng mộ chỉ để đấy mà thôi, chứ Tạ Nam chẳng có tâmtrạng nào bắt chước làm theo, cô tựcảm thấy mình quả là người sống thô kệch, không chú ý đến hình thức.
Hứa Mạn chạy lại kéo cửa kính cho Tạ Nam, trong nhàtrang trí đơn giản mà ấm áp, phòng khách rộng và sáng. Trên ghế bành và dướithảm, khoảng hơn mười người đang cười nói nhộn nhịp, có cả nam và nữ, khoảngcách chênh lệch tuổi tác tương đối lớn, nhỏ nhất tầm hơn hai mươi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.