Một buổi chiều thứ Năm trong những ngày đầu đông củatháng Mười hai, cái lạnh đã bắt đầu len lỏi khắp không gian, Tạ Nam nhận đượcđiện thoại của Lý Nhuệ. Lúc đó, cô đang xuống lầu tới bộ phận Nghiệp vụ để xửlý vấn đề khoản chi. Vào giờ này mọi thứ Năm, các bộ phận Nghiệp vụ của công tytrong khu vực được mời đều tới tham gia báo cáo, một loạt các cô gáixinh xắn mặc váy đồng phục màu ghi ánh bạc tập trung lại với nhau, yến oanh dậpdìu, cười nói sôi nổi, rất thoải mái và vui vẻ.
Mỗi lần nhìn thấy cảnh tượng tươi đẹp, trẻ trung trướcmắtTạ Nam lại không tránh khỏi tiếng thở dài thầm than cho tuổi tác của mình.Điện thoại đổ chuông, cô đi về phía thang máy nghe.
“Chào em, Tạ Nam, anh Lý Nhuệ đây.”
“Chào anh, có việc gì không ạ?”
Giọng trả lời máy móc như trong công việc của cô khiếnLý Nhuệ hơi sững lại, không biết phải tiếp tục ra sao, im lặng một lát, anh nóitiếp: “Anh muốn hẹn em tối mai ăn com, em có rỗi không?”.
Tạ Nam hơi ngại, cô vốn không có thói quen từ chốithẳng thừng, mà cũng không muốn Lý Nhuệ buồn. Tuy thời gian hai người hẹn hòkhông dài, nhưng cô biết lòng tự trọng của anh rất lớn, trước khi gọi cuộc điệnthoại này, chắc chắn anh đã suy nghĩ, đắn đo rất kỹ rồi.
“Chỉ là ăn cơm thôi, nếu mai em không tiện, chúng tahẹn khi khác cũng được.”
“Thế thì mai đi”, Tạ Nam không muốn quanh co nên đồngý luôn, hai người hẹn thời gian, địa điểm cụ thể rồi tắt máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091921/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.