Hà Ngọc Thảo ôm chăn trằn trọc cả đêm không ngủ, bên tai cô vẫn còn văng vẳng lời cầu hôn lúc chiều của Ngụy Vũ. Đến sáng mới thiếp đi một lúc thì chuông báo thức đã kêu.
Tối hôm qua mất ngủ nên sáng nay cô có chút mất tinh thần, cô định gọi taxi đến chỗ làm. Không nghĩ vừa bước ra khỏi cổng nhà đã nghe thấy tiếng còi xe. Một chiếc xe khiêm tốn đến mức rêu rao đang đậu ngay trước mắt cô.
Cửa xe kéo xuống, một gương mặt đẹp trai đang cười nói với cô.
“Chào buổi sáng. Lên xe đi, anh đưa em đi làm.”
Đợi Ngọc Thảo lên xe, cài đai an toàn thì Ngụy Vũ liền tiến sát lại gần đặt lên môi cô một nụ hôn.
Anh cười có vẻ rất đắc chí.
“Đây là nụ hôn buổi sáng.”
Ngọc Thảo ngượng ngùng, giục anh lái xe.
“Được rồi, anh mau lái xe đi.”
Đứng ở đây lâu nhỡ cha mẹ cô nhìn thấy thì cô ngại lắm.
Ngụy Vũ nếm được ngon ngọt rồi thì cũng tạm thời buông tha cho cô. Dù sao cũng là của anh, chạy đâu cho thoát. Hà Ngọc Thảo lén lút thở phào một hơi.
Cô vẫn chưa biết đáp lại lời cầu hôn của anh ngày hôm qua như thế nào. Từ trước đến nay cô cứ nghĩ là mình cứ sống độc thân như thế này mãi, đến khi gặp được Ngụy Vũ thì mới dần thay đổi quan điểm. Chỉ là cô vẫn có chút chưa sẵn sàng để bước vào cuộc hôn nhân.
Một đời dài như thế, có chắc là cô sẽ nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-day-chi-co-ngot-va-ngot/3563402/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.