"Tần Lãng, đây là nhà ông bác út của em, nhưng mà hiện giờ gia đình họ không có ai ở đây nữa rồi. Vợ ông mất sớm, cho nên cả nhà ông bác út hiện tại đều ở Quảng Châu, nên mấy năm trước ông cũng đã qua đó rồi.”
"Đây là công viên nhỏ trong thôn, diện tích không lớn nhưng mà ở giữa đó là quảng trường anh có nhìn thấy không? Buổi tối nơi đó là nơi nhộn nhịp nhất, anh đừng thấy bình thường bà nội đi đứng không dễ dàng, thế nhưng mà lúc nhảy ở quảng trường thì nhảy đẹp lắm đấy.”
“Còn có cái hồ nhỏ ở bên đó nữa, lát nữa em dẫn anh qua xem, hồi nhỏ em thường hay mò củ ấu ở trong hồ đấy.”
Tô Thi Hàm dẫn Tần Lãng đến bên hồ, kết quả vừa nhìn qua thì đã thấy mặt hồ sạch sẽ không có chứt dấu vết của củ ấu đâu cả.
Tô Thi Hàm khẽ nhíu mày nói: "Ơ? Sao lại không có gì hết vậy?"
Tần Lãng nói: “Mấy năm gần đây vẫn luôn có hoạch định, quy hoạch trong thôn các em tốt như vậy chắc chắn cái hồ này đã được xử lý rồi, củ ấu ảnh hưởng tới mỹ quan cũng khiến cho chất lượng nước xấu đi.”
Tô Thi Hàm bĩu môi mặt đầy vẻ thất vọng.
Tân Lãng thấy vậy bèn cười nói: "Thi Hàm, em muốn ăn củ ấu thì chúng ta đi mua sau nhé.”
Tô Thi Hàm lắc lắc đầu nói: “Không ạ, em không muốn ăn củ ấu, em chỉ nhớ tới hồi nhỏ ăn củ ấu thôi. Lúc nhỏ có ít đồ ăn, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3556267/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.