“Anh Vĩnh Thắng, không phải anh mở công ty lớn ở thành phố Quảng Châu sao? Hiện tại con rể của anh đang học đại học, sau khi tốt nghiệp đến công ty của anh làm việc thì tốt biết bao, đến lúc đó Thi Hàm ở nhà trông ba đứa nhỏ, còn sống chung với mọi người thì quá tốt rồi."
Mẹ Cần Cần vừa nói vừa cười, ý trong lời nói muốn Tần Lãng ở rể, còn nói hiện tại Tần Lãng đang học đại học chưa tốt nghiệp, chắc chắn không có bản lĩnh không có năng lực.
Tô Thi Hàm không chấp nhận được người khác nói Tần Lãng như vậy, lúc này cô cũng không vui vẻ, nhưng cô còn chưa tức giận thì bà cụ Tô nói thẳng: “Hiện tại còn người trẻ tuổi nào luôn ở nhà chứ?”
“Chỉ cần có một chút tiền đồ thì luôn cố gắng làm việc ở bên ngoài, điều này cũng rất tốt.”
Tô Vĩnh Thắng cũng nói: “Con rể nhà tôi vừa học đại học đã bất đầu lập nghiệp, có văn phòng của mình ở Thượng Hải. Công ty nhỏ của tôi cũng chỉ làm về bất động sản, chẳng qua đúng lúc gặp thời cơ tốt nên mấy năm trước được chính sách quốc gia ủng hộ, hiện tại cũng giảm đi rồi để đứa nhỏ đi theo tôi làm gì chứ!” Thái độ của bọn họ cứng rắn như vậy, mẹ Cần Cần cũng không thấy xấu hổ, tiếp tục nói ra: "Không phải tôi muốn tốt cho mọi người sao, nhà mọi người chỉ có một mình Thi Hàm, cứ ở nhà thì tốt biết bao.”
Phương Nhã Nhàn nói: “Mẹ Cần Cần, mỗi người có suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3556266/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.