Tối đó 12 giờ đêm anh mời đảo bước mệt mỏi vào nhà, cả ngày chạy ở bệnh viện không nhưng thế mẹ anh liên tục gọi điện đòi bắt anh phải chịu trách nghiệm về Tiểu Nhu kiến anh vô cùng mệt mỏi, giọng mẹ anh trong điện thoại vang lên
* " Thần mẹ không cấm con yêu người khác những giờ con tính sao, Tiểu Nhu là cành ngọc là vàng giờ trên người có vết sẹo thì ai dám lấy nữa " giọng mẹ anh vô cùng tức giận, câu hỏi này bà đã hỏi hơn chục lần trong ngày hôm nay
* " con lấy " anh mệt mỏi buôn một câu
Anh vừa nhớ lại vừa bước vào nhà thì bị cô nắm lấy tay, khuông mặt đầy lo lắng và sợ hãi nhìn anh
* " cô ấy sao rồi"
* " không sao rồi , có thể sẽ để sẹo ở chân " anh mệt mỏi
* "Em không có làm gì mà thực sự không có anh phải tin em, là cô ấy tự đổ nước nóng vào chân mình " cô sợ hãi nắm chặt lấy tay anh
* "Mạt Lộ Lộ, cô muốn chối tội thì cũng phải lí do nào cho thuật tai một chút " anh hất tay cô ra khỏi người mình ngồi xuống ghế
* "..........."
* "Tôi sẽ lấy Tiểu Nhu " giọng anh lại vang lên nữa khiến trái tim nhỏ bé đau đớn
* " vậy còn em,còn con thì sao "
* "Cô nghĩ mình còn đủ tư cách làm mẹ nữa sao " giọng anh lạnh lùng vang lên, anh lấy một tập tiền vất lên bàn "cút đi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101258/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.