Tối thứ 7 sau khi xong bữa cơm anh liền đi vào thư phòng., gần đây cô chả cho anh gần gũi làm anh không vui, anh làm gì sai sao, hay cô không muốn sinh con cho anh nữa, anh công nhận anh có làm chuyện đó hơi quá những cũng đâu cần cấm tuyệt đối cơ chứ (?).Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, anh đi ra ngoài mở cửa ra thấy cô mặc bộ váy ngủ
* " Mạc Thần, mai chúng ta đưa bánh quy nhỏ đi chơi được không?"
Anh liền kéo cô vào phòng ngồi trên đùi anh nhẹ nhàng hôn má cô
* " em muốn đi đâu "
* "Đi công viên nha, làm cả cơm hộp mang theo nữa " cô áp đầu vào ngực anh nói
* "Được, sáng mai chúng ta cùng làm cơm hộp "
Cô lấp tức ôm lấy cổ hôn lên má anh, thấy cô vui trong lòng anh cũng thấy thoải mái hơn thôi thì đợi một thời gian nữa dù sao thời tiết đang chuyển đông cô hay ốm thời gian này.
Buổi sáng chủ nhật tháng mười thời tiết mang không khí se se lạnh, cô đừng trong bếp vui vẻ đun ấm nước pha caphe cho anh,hôm nay tâm tình cô khá tốt ,không cảm thấy cơ thể mệt mỏi như trước nữa có lẽ bé con trong bụng không còn quậy phá cô nữa. Chỉ nghĩ đến khuôn mặt anh khi biết mình thêm đừa con nữa là cô lại hạnh phúc sờ bụng mình, không biết tiểu thiên thần này là nam hay nữ lên đặt tên là gì nhưng nhất định tên ở phải gọi là sữa, bánh quy nhỏ ăn vời sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101257/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.