Bạn đang đọc truyện Nương Tử Xin Dừng Tay của tác giả Thiên Hải Sơn. "Nương! Người đây là lễ giáo phong kiến, là quá cổ hủ lạc hậu! Là hủy hoại tính người! Con sẽ không chịu khuất phục! Cưới cái tên 'Đầu trọc Kim Cang' kia, con thà rằng đập đầu chết!" Trên ban công lầu các trang hoàng xa hoa tinh tế, một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo anh tuấn đẹp trai giận tới cực điểm chỉ xuống dưới lôi đài, tức đến nổ phổi hướng về phía phụ nữ trung niên bên cạnh mắng khiếu cáo.
Chỗ hắn chỉ chính là một vị nữ nhân thân cao gần hai mét, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn còn to hơn so với đầu hắn, đỉnh đầu lại bóng loáng sáng chói mắt. "Hứa Dương!" Phụ nhân trung niên liếc mắt nhìn hắn, khẽ nhíu mày, "Con cái đứa nhỏ này, sao lại nói như thế chứ? Đều bị cha con nuông chiều thành hư rồi." Mà trên lôi đài vị "Đầu trọc Kim Cang" kia đúng lúc thấy được thiếu niên đang chỉ một ngón tay này, lúc này như mở cờ trong bụng, từ xa hướng về phía hắn ném tới một nụ hôn gió, cao giọng nói "Hứa công tử, ta hôm nay nhất định vì ngươi mà dốc hết toàn lực, làm dâu Hứa gia! Ngươi chờ ta!"
Hứa Dương nghe vậy không khỏi toàn thân khẽ run rẩy, suýt chút nữa thì từ bên trên lầu các rơi xuống. Hứa mẫu thì lại khí định thần nhàn khua tay áo, lạnh nhạt cười nói "Dương nhi, con yên tâm, nàng này Vi Nương cũng không có chọn trúng. Nàng ta nhìn như cường tráng, kì thực có điều trình độ lại là Luyện Khí Nhất Trọng. Chân linh không mạnh, dựa vào một thân man lực mà thôi, nàng ta có thể thắng trên một hai trận đã là cực kỳ may mắn rồi." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó và Lạn Kha Kì Duyên.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.