Tống Toàn cẩn thận từng li từng tí mở mắt ra, lập tức cả kinh trợn mắt hốc mồm —— con quái vật màu đen kia đứng yên tại chỗ, hai mắt đăm đăm, hai tay đang múa may giữa không trung, dường như đang vuốt ve cái gì đó, đồng thời miệng rộng cười toe toét cười khúc khích không ngậm lại được, nước miếng chảy đầy ngực.
Gia hỏa này bị trúng tà? À, không đúng, bản thân nó vốn đã là tà vật, hay là bị người trừ tà rồi sao?
Đột nhiên có người vỗ nhẹ vào lưng nàng, lo lắng thì thầm nói "Nhanh, chớp lấy cơ hội làm thịt nó!"
Tống Toàn giật mình một cái, vội vàng chống người lên, dùng kiếm đâm thẳng vào cổ họng Thạch nhân màu đen, nhưng lại chỉ nghe thấy một tiếng đinh tai nhức óc, lưỡi kiếm trượt sang một bên.
Hứa Dương thấy động tác "Lắc lư" của Thạch nhân màu đen chậm lại, trong lòng lo lắng, nhưng đột nhiên lại phát hiện ra cái thứ toàn thân đen sì này, nhưng cái miệng rộng đầy máu lại là da thịt bình thường, linh quang lóe lên, lúc này chỉ vào cái mồm đang há to kia nói với Tống Toàn "Miệng! Đâm vào trong miệng!"
Tống Toàn vô ý thức gật đầu, cánh tay xoay một cái, lưỡi dao sắc bén chính xác đâm vào hàm trên của Thạch nhân màu đen, rồi rút ra một búng máu tươi.
"Có tác dụng!" Hứa Dương đại hỉ, "Nhanh, tiếp tục!"
Tống Toàn nhanh chóng tập trung linh lực, quát khẽ một tiếng, "Phá Nhạc!" Đoản kiếm trong tay hóa thành hơn mười đạo ngân mang, tất cả đều xuyên qua giữa hai hàng răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-dung-tay/1475122/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.