”Không phải.”
Bạch công tử ngồi trở lại ghế dựa, lúc này dứt khoát ôm đầu nằm úp sấptrên bàn, “Là đại ca nói ta năm mười bảy tuổi ấy có thích qua một người, sau đó thì không có động tâm nữa”.
Nhưng ban nãy hắn nghe rồi nhớ lại, về sau người nọ làm cho hắn động tâm chưa từng thấy xuất hiện.
Lại là một mối tình đầu đã thất tình?
Hơn nữa hắn sau này cũng chưa đối với ai động tâm nữa, có thể là từ lần thất tình đó mà bị đả kích không có bình phục trở lại.
Sợ gợi lên chuyện đau lòng của hắn, Hạ Noãn Ngôn cùng Gia Cát Mộ Quycũng không hỏi nhiều, nhưng thật ra Bạch công tử lại tự mình đem mọichuyện khai ra.
“Năm ta mười bảy ấy có nhất kiến chung tình với một người, sau ……… Sau phát hiện đó là một nam nhân! ”.
“......”
Thiếu chút nữa miệng liền phun ra một ngụm máu, Hạ Noãn Ngôn thật sự muốn vì Bạch công tử mà lau đi nước mắt chua xót.
Bạch công tử ngẩng đầu lên, oán hận trừng mắt Gia Cát Mộ Quy, quả đấm nhanh chóng vung ra.
“Ta nói ban đầu ta nhìn ngươi không vừa mắt thế nào, bởi vì ta chán ghét nam nhân xinh đẹp đến mức không phân biệt được là nam hay nữ! Nam nhânphải là bộ dạng tôn nghiêm mạnh mẽ! Không nên để người ta nhìn lầm thành nữ nhân!”.
“......”
Gia Cát Mộ Quy liếc mắt nhìn một cái là biết nam nhân rồi, lúc ấy nàng không có nhận lầm ………..
Nói như vậy đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035002/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.