Cứ như vậy, thường cách bốn năm, trí nhớ của Bạch công tử đều đã bị gãy cả một ngày, tình huống này vẫn liên tục đến khi Hạ Noãn Ngôn sinh rasau hơn một trăm năm ………
Thật sự là thời kỳ kinh khủng, may là dung mạo của nàng dừng lại ở bộ dáng mười sáu tuổi.
“Người trong lòng ngươi là hai mươi chín tháng hai?”
“………….. Có ý gì?” Hạ Noãn Ngôn không hiểu lời Bạch công tử nói.
“Hai mươi chín tháng hai chỉ năm nhuận xuất hiện, thường bốn năm mới cómột năm nhuận, cho nên hắn bình thường cũng không thể tới tìm ngươi”.
“......”
Bình tĩnh!
Nàng không thể chịu đả kích theo người ta quá rõ ràng!
Vẫn tiếp tục nhớ lại, nhưng phía sau hồi ức, sẽ không có quy luật giống như trước.
Có đôi khi, trí nhớ của Bạch công tử lại liên tục bị gãy vài ngày thậmchí mấy tháng, nhưng cũng có liên tục một năm thậm chí hai năm, trí nhớcủa hắn đều nguyên vẹn.
Bạch công tử nghi ngờ nhìn Hạ Noãn Ngôn nói, “Ngươi rốt cục đã quên haimươi chín tháng hai, thích người khác, nhưng lại đổi tới đổi lui haysao?”
“...... Có lẽ từ đầu đến cuối đều là một người.”
“Ta đã nhớ lại đến khi ngươi 300 tuổi, trong hơn ba trăm năm thích hơn 180 người cũng không sao cả ~”
Bạch công tử liếc nàng một cái, “Tục ngữ nói người ta có vui buồn hợp tan, chút bạn bè tô điểm cho cuộc sống thôi”.
“......”
”Ai nói! Ai nói cuộc sống của ta được chút bạn bè tô điểm!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035004/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.