"Chàng sao thế?" Trở lại vòng ôm ấm áp của hắn, đương nhiên Tô Nhược Tuyết cảm giác được nháy mắt đó cả người hắn cứng ngắc.
"Không có gì." Chuyện như vậy chắc chắn Lý Dụ sẽ không ngốc mà nói ra, trước mắt chuyện thích khách vốn đã buồn nôn lắm rồi, hắn cần gì phải để cho hắn làm bẩn ánh mắt nương tử nhà mình nữa chứ.
Tô Nhược Tuyết không tin, nàng vừa định xoay đầu lại thì đúng lúc này, bên ngoài cửa nhẹ nhàng vang lên tiếng gõ nhẹ, "Gia, thuộc hạ vào được không ạ?"
Đối phương chọn đúng lúc mưa to này mà ra tay, gần như vận dụng hết khả năng, vì để bảo vệ chủ tử, Triệu Vô Minh và các thị vệ khác ra sức chặn đường, không ngờ vẫn để cho một người lọt vào phòng chủ tử. Triệu Vô Minh biết rõ, với võ công của Lý Dụ, đám thích khách kia sẽ chẳng có quả ngon gì để ăn, huống chi võ công của Tô Nhược Tuyết vốn cũng là thượng thừa. Song những thứ này lại không thể bù đắp sự tắc trách của y.
"Vào đi."
Vừa nghe bên trong trả lời, Triệu Vô Minh đẩy cửa bước vào, đầu tiên khắc sâu vào mắt y không thể nghi ngờ chính là người nằm trên mặt đất, chẳng qua chỉ là lần đầu tiên y không lo lắng mà rùng mình một cái, thuật dùng roi của nhị phu nhân nhà y... Càng ngày càng lợi hại.
"Xử lý sạch sẽ." Tất nhiên Lý Dụ chẳng quan tâm đến suy nghĩ phong phú của thuộc hạ mưu trí nhà mình, sau khi bỏ lại bốn chữ, hắn bèn dẫn Tô Nhược Tuyết đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919926/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.