Lý Dụ hơi nhíu mày, khóe môi tươi cười ngày càng sâu, "Biết ngay là không giấu được nàng mà."
Tô Nhược Tuyết kiềm chế xúc động muốn cào khuôn mặt khinh khỉnh của hắn, "Vốn dĩ chàng cũng đâu có muốn giấu." Trước giờ bọn hắn làm việc hay thương lượng gì cũng đều không tránh nàng, hắn lại dính nàng cả ngày như thế, dù nàng không muốn biết cũng khó.
"Ha ha." Lý Dụ nhấc chân bước vào, ôm người vào lòng một lần nữa, không hiểu tại sao, gần đây hắn rất yêu thích việc ôm nàng, chẳng cần làm gì cả, chỉ cần nàng tựa vào lòng hắn là hắn đã yên tâm, "Chẳng phải nàng đã nói không được gạt nàng bất cứ chuyện gì sao? Ta đây rất nghe lời, có phải nương tử nên ban thưởng cho vi phu hay không?"
Thấy được sự vui vẻ nồng đậm trong mắt hắn, hiếm khi Tô Nhược Tuyết có tâm trạng vui đùa, chỉ thấy nàng nghiêng đầu chạm nhẹ lên gương mặt phía sau một cái, ngoài miệng vẫn hùng hồn đầy lý lẽ, " Không phải chàng muốn thưởng sao? Cái này là ban thưởng..."
Bàn tay to của Lý Dụ đặt sau ót nàng, không cho nàng làm xằng bậy, hai người trán đối trán, hơi thở gần kề, rõ ràng một khắc trước vẫn còn đùa giỡn không nghiêm chỉnh, nháy mắt không biết tại làm sao, bầu không khí bỗng trở nên... Không đứng đắn rồi.
"Tuyết Nhi..." Lý Dụ nhìn đôi môi mềm mại đỏ tươi như hoa đào trước mặt, hắn chỉ cảm thấy mình cực kỳ đói bụng, rõ ráng vừa uống nước trà, thế nhưng giờ đây trong cơ thể hắn lại nóng như lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919925/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.