Bởi vì phải tạm biệt người nhà nên đoàn người của Lý Dụ xuất phát hơi muộn, cũng may trời đang vào thu, tuy mặt trời đã dần dần lên cao nhưng gió mát vẫn theo vó ngựa luồn vào cửa sổ xe. Đến khi hai người rời khỏi kinh thành ước chừng bảy tám dặm đường, Tử Oanh bỗng vén rèm che cửa sổ màu ngọc bích thêu hoa mai lên.
Một luồng gió mát lập tức thổi vào, vẻ lành lạnh trên mặt Tô Nhược Tuyết có thêm mấy phần dịu dàng, do luyện võ từ nhỏ nên nhiệt độ cơ thể nàng khác biệt hơn các tỷ muội trong nhà một chút, lúc này lại mang thai, khả năng chịu nóng lại càng kém đi, thấy mấy người bên ngoài bình thản cưỡi ngựa, đáy mắt nàng không khỏi thoáng qua vẻ hâm mộ.
Tuy Lý Dụ cưỡi ngựa ở bên ngoài nhưng lòng dạ luôn ở trong xe ngựa phía sau, thấy xung quanh không có người lạ nữa hắn thừa dịp nghỉ chân chui vào trong xe, "Tuyết Nhi, có không thoải mái ở đâu không?"
Tình cảm lo lắng và quan tâm bộc lộ hết trong lời nói, lúc nãy Tô Nhược Tuyết còn cảm thấy trong lòng bị đè nén khó chịu, mà bây giờ không nói nên lời nó là gì nữa, nàng mấp máy môi đáp, "Ta rất tốt."
Hai người Tử Yên và Tử Oanh vẫn luôn ngồi trong xe ngựa hầu hạ Tô Nhược Tuyết, lúc này thấy Lý Dụ vào trong, hai người vui vẻ xuống xe chuyển đến chiếc xe ngựa ở phía sau. Đối với tiểu nha hoàn bên cạnh nương tử nhà mình, Lý Dụ rất hài lòng, ít nhất không kể các mặt khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919924/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.