Cuối cùng Tô Nhược Tuyết cũng không hỏi tới những chuyện kia, chủ yếu là trong lòng nàng thật sự chẳng quan tâm đáp án, lúc này Lý Dụ chỉ cần nói hai ba câu là chuyển chủ đề rồi.
Bởi vì đêm qua mưa to, mặt đường ướt đẫm, sình đất lấy lội, xe ngựa di chuyển không tốt, vì thế mà hành trình của bọn họ bị lùi lại một ngày.
Trải qua mấy ngày nắng nóng, hiện giờ thôn làng giữa sườn núi đón nhận một trận mưa to, bầu không khí trở nên trong xanh và thoải mái. Để tránh sự tò mò của người trong thôn, đoàn người Tô Nhược Tuyết cũng không lui tới trong thôn, có điều bọn họ ở đầu thôn nam, đợi đến khi mặt trời lên cao thì thỉnh thoảng có thề bắt gặp người trong thôn đi đến ruộng đầu thôn nam gieo hạt giống.
Một cơn gió thổi tới, lá cây xào xạc không ngừng, chưa đầy một lát đã rụng rào rào đầy đất, Tô Nhược Tuyết ngồi dưới tán cây hồng trong tiểu viện, ngửa đầu lên là nhìn thấy đầy quả hồng chín tới màu vàng cam, dưới ánh mặt trời toả ra một mùi thơm hấp dẫn.
Bỗng nhiên Tô Nhược Tuyết có cảm giác hơi thèm.
Rõ ràng trước kia nàng không thích ăn quả hồng, nhưng là bây giờ lại....
"Phu nhân, nô tỳ thấy mấy quả hồng này rất ngon, người có muốn nô tỳ hái xuống cho người và Nhị gia nếm thử không?" Ngô ma ma hầu hạ bên cạnh Tô Nhược Tuyết đã lâu, hơn nữa hiện giờ nàng còn mang thai, trên đường đi bà hận không thể nào từng giây từng phút có mặt bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919927/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.