Mới đó nàng sinh hài tử đã được vài ngày, mặc dù không nỡ nhưng vẫn là phải từ biệt sư phụ để hồi kinh, dù sao nàng mất tích lâu như vậy, phụ thân cùng mẫu thân chắc chắn rất lo lắng, nàng cũng nên đến thăm họ một chuyến.
- Lần này từ biệt không biết sau này còn có cơ hội gặp lại hay không, hai đứa phải bảo trọng đó, Thu Thanh, con cũng theo hai đứa xuống núi đi
Sư phụ nàng đột nhiên muốn Mục Thu Thanh cùng hai người xuống núi, chỉ có Mục Thu Thanh hiểu ý đồ của ông.
- Sư phụ, chúng con đi hết rồi còn người phải làm sao?
- Ta từng tuổi này chẳng lẽ không chăm sóc được cho bản thân, Thường Nhi không cần lo cho sư phụ
- Nhưng mà có một mình người, bảo đồ nhi sao không lo lắng cho được chứ
- Đồ nhi ngốc, sư phụ của con là ai chứ, sao có thể có chuyện gì được, ta còn rất minh mẫn đó nha
Ông ấy miệng nói vậy nhưng lại từ ái xoa đầu nàng, ánh mắt nhuốm màu của thời gian nhìn nàng có đôi chút luyến tiếc.
- Tiểu Nghê, chúng ta nghe lời sư phụ đi
- Thương Dạ nói đúng, ta chuẩn bị một chút sẽ xong ngay thôi
Mục Thu Thanh nhanh chóng đi thu xếp, y thừa hiểu lời nói của sư phụ không thể cãi lại, nhưng mà thực sự phải làm như vậy sao?
Bọn họ chỉ một lúc sau đã xuống núi, Nghê Thường đang đi bỗng khựng lại, nàng cảm thấy dường như không đúng ở đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3732506/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.